Cô con gái thứ hai của Dawn đã bị chuẩn đoán mắc phải chứng bệnh tự kỷ khi được hai tuổi. Cô đã rất sốc và mất một thời gian dài chìm trong đau khổ. Nhưng khi nhìn con gái ngây ngô không nói không cười cô đã quyết tâm phải mang lại cuộc sống mới cho con.
Dawn Douglas Dudley và con gái
Nhận thức được tầm quan trọng của giao tiếp, Dawn Douglas Dudley đã kêu gọi và tập hợp những cô gái cùng mắc chứng tự kỷ như con gái mình lập thành một nhóm với hy vọng các bé có thể tìm thấy điểm tương đồng của nhau và hỗ trợ nhau.
Nhóm “sự kết nối của các cô gái” cung cấp các hoạt động xã hội giúp cho những cô bé có được sự tương tác cần thiết và đáp ứng nhu cầu giao tiếp đặc biệt của trẻ tự kỷ. Các cô bé được tham gia tất cả các hoạt động như làm bánh, nặn gốm hay nhảy múa…
Các bé tự kỷ được tham gia những hoạt động như những đứa trẻ bình thường
Dawn Douglas Dudley chia sẻ: “Đối với những em bé mắc chứng tự kỷ, cha mẹ cần phải có một sự nhẫn nại nhiều hơn bất cứ điều gì khác. Bạn có thể vui mừng ôm hôn con nhưng nhận lại chỉ là một ánh mắt vô hồn. Nhưng chúng ta không thể vì thế mà dừng lại. Tôi đã hát cho con gái nghe rất nhiều lần bài hát “wheels on the bus”, một bài hát trẻ em trên youtube ma bé không hề có phản ứng gì. Nhưng đến một ngày có một em bé đi qua chúng tôi và tôi nghe thấy con gái mình lẩm nhẩm “Baby on the bus goes, 'Wa, wa, wa.'". Đó thật sự là một điều kỳ diệu”.
Cha mẹ luôn phải sát cánh bên các bé với tất cả tình yêu thương
NaShonda Cooke, một bà mẹ có con mắc trứng bệnh tự kỷ đã rất vui mừng khi nhìn thấy con gái mình biểu diễn trên sân khấu. “Sự kết nối của các cô gái” giúp các bé tự tin hơn và phát triển rất tốt. Nhóm này ngày càng có nhiều thành viên tham gia và cũng là nơi để cha mẹ các bé có thể hy vọng con gái họ có thể bước ra khỏi “vỏ ốc” của chính mình.
Bằng tình yêu của một người mẹ Dawn Douglas Dudley đã mở ra một con đường mới, cho không chỉ con gái mình mà còn cho nhiều bé gái khác mắc chứng tự kỷ có thể dần dần hòa nhập với cuộc sống của những người bình thường.